in

TASK OP. DESTINY: SỰ THAY ĐỔI CAO ĐẸP CỦA UNMEI

Là một Musicart được lập trình nhằm chiến đấu với D2, lại được sinh ra từ cơ thể đã chết của Cosette, Unmei không có ý thức như con người, mọi thứ trong đầu cô chỉ nhằm vào D2, cách ăn nói của cô cũng giống một con robot được lập trình sẵn. Nhưng sau nhiều lần được rèn luyện và chỉ huy bài bản trong chiến đấu, sau nhiều chuyện xảy ra trên chặng đường tới New York cùng Task và Anna – chị ruột của Cosette, đặc biệt là khi được nghe tiếng đàn piano của Task, Unmei dần thay đổi, thức tỉnh từ từ như một con người. Cô giúp đỡ những người già không quen biết, mua đồ giúp người mẹ đang cho con bú ở nơi lánh nạn, chia sẻ cho những đứa trẻ tội nghiệp ở khu lánh nạn món cô thích nhất – kẹo mút. Những hành động nhỏ như vậy cũng đủ để chứng minh: Unmei không còn là con robot nữa, Unmei thực sự là một cô gái, một con người có trái tim yêu thương.

                                                           Unmei dỗ đứa bé đang khóc bằng món ăn mình thích nhất

                                                               Cho những đứa trẻ trong khu lánh nạn kẹo mút

Ở tập 10, khi Task bị thương nặng trong khi chiến đấu, Unmei lộ rõ sự hốt hoảng. 

Dẫu có tinh thần chiến đấu cực cao và sẵn sàng mặc kệ sự đời để chiến đấu, Unmei lại bỏ lại đối thủ và đưa Task về nơi an toàn, vội vàng băng bó vết thương cho nhạc trưởng của mình một cách vụng về (một Musicart “không bình thường” như Unmei làm gì biết chăm sóc người ta đến thế!). 

                                                    Unmei vừa hoảng hốt, vừa sợ hãi đưa Task về nơi an toàn

Sang ngày hôm sau, Unmei trong hình dạng bình thường, một thân hai tay hai cây rìu, chiến đấu với Hell – Musicart cực mạnh của tên đầu sỏ Symphonica – dũng mãnh chiến đấu dù bị Hell “hành” cho tơi tả. Ánh mắt, mỗi câu nói, mỗi lần Unmei vùng lên sau khi bị đánh ngã đều là vì Task. So với bản thân Unmei, sự thay đổi này, Task có dùng 9 cái mạng cũng không đủ để trân trọng cô.

                                                                         Unmei một mình chiến đấu với Hell

Đặc biệt, khoảnh khắc chỉ có Unmei và Task ở tập 11 khiến trái tim bao con dân “tan chảy”. Cô bộc lộ rõ tình yêu của mình đối với âm nhạc nhân loại, âm nhạc của Task, an ủi anh rằng những nhạc sĩ vĩ đại tuy đã chết đi, nhưng âm nhạc của họ vẫn luôn sống mãi, bố anh cũng vậy. Một cô bé robot mà lại biết nói ra những lời đó ư? Một robot lại có thể tình cảm đến thế ư? 

                                                                                  OTP thực sự đã xuất hiện rồi!

Suốt từ bấy, mọi khoảnh khắc mà Unmei chiến đấu đều là vì bảo vệ con đường âm nhạc mà Task đang theo đuổi, bảo vệ thứ âm nhạc cao quý cả đời Task.

Đỉnh điểm chính là giọt nước mắt đầu tiên, cũng là giọt nước mắt cuối cùng của Unmei khi đến lúc cô hy sinh sau trận chiến cuối cùng. 

Từ một thực thể vô tâm vô cảm, lạnh lùng và máy móc, Unmei trở thành một cô gái mang trái tim yêu thương. Có ai ngờ một Musicart, tự bao giờ, đã đem lòng yêu nhạc trưởng của mình? Tình yêu của Unmei âm thầm không ai hay, và chỉ đến khi cô biết mình chẳng thể ở bên người mình thương nữa, tình yêu đấy mới bộc phát. Sau nụ hôn tạm biệt với nhạc trưởng đang thiếp đi vì kiệt sức, Unmei đã khóc. Không nhầm, những giọt nước mắt rơi trên mặt Task là của Unmei. Những giọt nước mắt đó rốt cuộc là cái gì? Hạnh phúc? Đau đớn? Thỏa mãn? Tiếc nuối? Khoan chưa bàn đến ý nghĩa, việc một Musicart như Unmei khóc thôi đã là chấn động rồi. Chẳng ai ngờ có một khoảnh khắc Unmei sẽ khóc cả, vì bình thường trông cô vô cảm quá! Giọt nước mắt của Unmei thực sự khiến ta xao lòng.


What do you think?

Giấc mơ của con người không bao giờ kết thúc!

4

KEIJO – CUỘC CHIẾN CỦA MÔNG VÀ NGỰC!!!